TTST BND: Anh Dũng Nhân vừa gửi mấy tấm ảnh cho blog và một bài thơ làm cách đây không lâu. Trong đó có một ảnh rất đặc biệt, đó là cái chụp nhân dịp anh đi Trường Sa cách đây ít năm. Mặc dù đã pha màu thời gian, ảnh vẫn đẹp và thuộc loại quá quý hiếm. Bài thơ thật hay, có lẽ được làm nhân một dịp sinh nhật của anh.
Từ anbom HuynhDungNhan |
DẶN MÌNH
Huỳnh Dũng Nhân
Thấy một chân trời xa ngái
Một dải hoàng hôn muộn màng
Dặn mình đừng nhìn xuống đất
Cứ đi như thể ngang tàng
Thấy một nhành hoa vô tình
Trăng treo thờ ơ xa ấy
Dặn mình đừng xót xa chi
Bàn tay đừng vờ xiết chặt
Có con đường mòn không lối
Có một dòng sông không bờ
Dặn mình đừng làm lữ khách
Chiều về tha thếch bơ vơ
Dặn quên một gam màu cũ
Vẫn nhớ một góc nhà xưa
Khung hình mịt mờ quá khứ
Quá giấc dặn mình đừng ru
Chợt thấy một chiều cằn khô
Nhủ lòng đi tìm con suối
Một dáng hình xưa tồi tội
Dặn mình thương nhớ heo may
Cạn ngày rồi lại cạn ngày
Dặn mình đừng dặn mình nữa
Rượu đời chưa vơi một nửa
Làm sao dừng được mây bay...
Một dải hoàng hôn muộn màng
Dặn mình đừng nhìn xuống đất
Cứ đi như thể ngang tàng
Thấy một nhành hoa vô tình
Trăng treo thờ ơ xa ấy
Dặn mình đừng xót xa chi
Bàn tay đừng vờ xiết chặt
Có con đường mòn không lối
Có một dòng sông không bờ
Dặn mình đừng làm lữ khách
Chiều về tha thếch bơ vơ
Dặn quên một gam màu cũ
Vẫn nhớ một góc nhà xưa
Khung hình mịt mờ quá khứ
Quá giấc dặn mình đừng ru
Chợt thấy một chiều cằn khô
Nhủ lòng đi tìm con suối
Một dáng hình xưa tồi tội
Dặn mình thương nhớ heo may
Cạn ngày rồi lại cạn ngày
Dặn mình đừng dặn mình nữa
Rượu đời chưa vơi một nửa
Làm sao dừng được mây bay...
Trao bằng tốt nghiệp cho cử nhân Báo chí - Truyền thông Từ anbom HuynhDungNhan |